TÀU NGẦM HẠT NHÂN LỚP Charlie, PROJECT 670

Tổng quan:
– Nhà máy đóng tàu: Gorky
– Nhà vận hành: Hải quân Liên Xô; Ấn Độ
– Lớp trước: Echo (Project 659, 675); Juliett (Project 651)
– Lớp sau: Oscar (Project 949); Papa (Project 661)
Kiểu loại: tàu ngầm hạt nhân
– Lượng giãn nước:
+ Charlie I: 4.000 tấn (khi nổi); 4.900 tấn (khi lặn)
+ Charlie II: 4.300 tấn (khi nổi); 5.100 tấn (khi lặn)
– Chiều dài:
+ Charlie I: 95 m
+ Charlie II: 103 m
– Độ rộng: 10 m
– Mớn nước: 8 m
– Động lực đẩy: 1 lò phản ứng làm mát bằng nước áp suất cung cấp năng lượng cho 2 tuabin hơi cung cấp 11.185 kW (14.999 shp) cho 1 trục
– Tốc độ:
+ 20 hl/g (37 km/h)  – khi nổi
+ 24 hl/g (44 km/h) – khi lặn
– Quân số:
+ Charlie I: 100
+ Charlie II: 98
–  Vũ khí: 6 × 533 mm ống phóng cho 12 x quả ngư lôi
+ 12 x ngư lôi hạt nhân chống hạm 2 kt
+ 2 x tên lửa chống ngầm Vyuga (SS-N-15 Starfish) 15 kt
+ 8 tên lửa chống hạm P-70 Ametist (Charlie I)
+ 8 tên lửa chống hạm P-120 Malakhit (Charlie II)
+ 24 quả mìn AMD-1000.

Charlie I (Project 670)
Charlie II (Project 670M)

Project 670 Skat (tên NATO là lớp Charlie) là một tàu ngầm tên lửa hành trình chạy bằng năng lượng hạt nhân được chế tạo cho Hải quân Liên Xô và sau đó được Hải quân Nga vận hành. Tất cả các tàu ngầm lớp Charlie I/II đều đã ngừng hoạt động. Một chiếc tàu ngầm lớp Charlie được sử dụng để thử nghiệm tên lửa Oniks. Tàu ngầm lớp Charlie I và kế nhiệm của nó là lớp Charlie II được thiết kế bởi Cục thiết kế trung tâm Lazurit của Gorky.

Tàu ngầm nguyên tử tấn công tên lửa hành trình SSGN (Nuclear guided missile submarine) lớp Charlie I (Project 670 Skat) lần đầu tiên được hạ thủy tại xưởng đóng tàu nội địa Krasnoye Sormovo ở Gorkiy vào năm 1967 với 10 chiếc khác sau đó trong khoảng thời gian 5 năm. Charlie I có hai dãy 4 ống phóng tên lửa hướng lên trên ở mỗi bên mũi tàu bên ngoài thân tàu chịu áp lực. Các ống phóng được bao phủ bởi các cửa lớn bên ngoài và thiết kế là để tích hợp tên lửa chống hạm tầm trung P-120 Malakhit (SS-N-9 Siren). Do sự chậm trễ trong quá trình phát triển tên lửa, tên lửa này đã được thay thế bằng tên lửa phóng ngầm P-70 Ametist (SS-N-7 Starbright) tầm ngắn hơn, bản thân nó là sự phát triển của tên lửa Tên lửa phóng từ bề mặt P-15 Termit (SS-N-2 Styx). Các tên lửa được thiết kế để tấn công bất ngờ vào các mục tiêu bề mặt có giá trị cao như tàu sân bay.

Trong các năm 1972 đến 1979, 6 chiếc cải tiến mang tên Project 670M Skat-M (lớp Charlie II) đã được chế tạo. Những chiếc Charlie II cải tiến được chế tạo tại Gorkiy với một miếng chèn dài 8 m vào thân tàu phía trước vây. Phụ kiện tích hợp các thiết bị điện tử và hệ thống phóng để nhắm mục tiêu và bắn tên lửa chống hạm tầm xa P-120 Malakhit.

Những chiếc Charlie I và II quay trở lại cảng để nạp đạn sau khi chúng đã sử dụng hết trọng tải tên lửa của mình. Tuy nhiên, vũ khí thứ cấp gồm ngư lôi và hệ thống sonar của lớp Charlie cung cấp khả năng tác chiến chống hạm và chống ngầm hữu ích bên cạnh khả năng phóng tên lửa của chúng.

Chiếc Charlie cuối cùng được cho nghỉ hưu vào năm 1994. Trong khi vẫn còn hoạt động, một chiếc thuộc lớp này (K-43 Chakra) đã được cho Hải quân Ấn Độ thuê từ năm 1988 đến năm 1991, chủ yếu để Ấn Độ tích lũy kinh nghiệm vận hành tàu ngầm hạt nhân./.

Bài viết được đề xuất

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *